Trong quá trình mở mang bờ cõi về phía Nam dưới thời các chúa Nguyễn, Phật giáo luôn giữ vai trò quan trọng ở xã hội Đàng Trong. Việc khảo cứu các tư liệu đương thời nhằm tìm hiểu chính sách của các chúa Nguyễn đối với Phật giáo và vai trò của Phật giáo đối với quá trình dựng nghiệp của các chúa Nguyễn. Qua đó cho thấy, các chúa Nguyễn đã rất quan tâm đến Phật giáo và coi tôn giáo này như một công cụ của chính quyền để mở rộng ảnh hưởng trong dân chúng, đồng thời cũng là phương tiện ngoại giao nhằm xác lập tính chính danh với nhà Thanh. Bên cạnh đó, Phật giáo cũng góp phần cố kết các sắc dân di cư với dân bản địa đương thời tạo nên nền tảng ổn định để xây dựng, bảo vệ và phát triển vùng đất Đàng Trong.